Jun

The World of Pagan

Sound check buổi chiều.

























































Chương trình bắt đầu



Bên trong cánh gà



















































Khán giả bên dưới























Trên sân khấu























































































Hoài Niệm

Dạo này có thói quen ngủ cực kì trễ, tối nay lên 4rum, tìm ít nhạc, chơi game xong cũng chả biết làm gì, lại lượn lờ blog - 1 thú vui quen thuộc. Gặp blog của những người bạn cấp 1 , cấp 2, cấp 3. Có những người học chung lớp và những người chỉ chung trường. Đọc đến đâu bắt đầu ngồi nhớ đến đó, vừa nhớ vừa ghi lại, sau này khỏi quên bất cứ điều gì.

Đầu tiên là lớp 1, mình học trường Hoàng Văn Thụ khi đó còn chia cơ sở 1,2,3 (sau này mới tách ra là Hoàng Văn Thụ, Lê lai, Phan Thanh. Chỗ mình học khi đó bây giờ là trường Nguyễn Khuyến ngay gần nhà. Năm lớp 1 cô giáo chủ nhiệm là cô Phúc (không biết cô bây giờ ra sao rồi, cô chuyển nhà chả biết bây giờ ở đâu).

Năm đó chơi thân với thằng Diệm (tên đầy đủ là Hoàng Đình Diệm, ở nhà tên là Cuội) nhà ở ngay gần cảng Đà Nẵng cũ (Bạch Đằng - Đống Đa), bây giờ hình như nó làm bộ đội biên phòng ở đường Lí Thường Kiệt thì phải. Thỉnh thoảng vẫn còn gặp. Mình nhớ ông nội nó tên Diêm, ba nó tên Diếm, hồi đó cứ lôi tên ba và ông nội nó ra chọc "Diêm Diếm Diệm" là bị nó cầm thước gỗ đuổi chạy quanh sân trường.

Rồi chơi thân với thằng Hiền (hình như là Nguyễn Hữu Hiền, có thằng anh tên Phương hơn mình 2 tuổi), nhà nó ở Lê Lợi, bây giờ là quầy thuốc Bắc gần ngã tư Lý Thường Kiệt - Lê Lợi, nhớ có lần đi học ở trường mới (bây giờ là trường Hoàng Văn Thụ trên đường Trần Phú), 2 đứa ăn cắp hình dán (mấy cái hình dán lên tay mà hồi đó hay thấm nước rồi xoa xoa là dính) bị bà chủ quán bắt được, mình chạy đc còn thằng Hiền bị bắt lại ngồi khóc hu hu, sau đó phải năn nỉ hoài mới cho đi nhưng phải trả lại hết (hồi đó có tiền đâu mà mua nhiều).

Rồi thằng còn thằng Duy (hình như là Bùi Ngọc Duy, sau này lên cấp 3 nó học gần lớp mình), hồi đó hay gọi là Duy mập, nó hay mặc cái quần màu xám xám đi học chứ không phải màu xanh. Thằng lớp trưởng hồi đó là Phúc (Huỳnh Đại Phúc thì phải, ko nhớ cái họ lắm) , học mãi mà nó cứ nhất lớp, chả năm nào qua nó được, nhì lớp là thằng Quang Duy (nhà trong chợ Đống Đa, bây giờ ở đâu thì chả biết). Rồi còn thằng An, sau này nó cũng nghe Rock, gặp lại nó ở cafe Rock Hải Quỳnh. Thằng Nguyễn Văn Tri, chừ nó cũng mất tích luôn rồi. Thằng Lương Tâm Tri thì nhà cũng ở cảng, hồi đó ngồi cạnh mình, toàn đánh nhau, lên lớp 4 trước khi chuyển lớp là mình đánh được nó 1 trận thắng.

Học chung với bọn nó từ lớp 1 đến lớp 4, lớp 1 thì ở trường Hoàng Văn Thụ cơ sở 1, lớp 2 là cơ sở 2 (bây giờ là trường Lê Lai), lớp 3 và lớp 4 là cơ sở 3 (bây giờ là trường Phan Thanh). Hồi đó hay đánh nhau với thằng Vân ( gì gì đó Đình Vân) , bây giờ nó làm sếp trong công an rồi, ghê lắm !!!
Rồi thằng Linh (hơn mình 1 tuổi), thằng này bây giờ giang hồ lắm, nhưng vẫn còn tình nghĩa anh em, thỉnh thoảng vẫn gặp nhau uống cafe. Hồi lớp 4 có lần nó đứng trên bàn bị mình đạp cho 1 cái đập lun cái đầu vô cạnh cửa xịt máu luôn, mà nó chơi đẹp không méc cô. Đó là mấy thằng mình nhớ nhất, rồi còn mấy thằng mấy con không có kỉ niệm gì thì chỉ nhớ mang máng tên.
Hữu Long , Trà Mi, Dũng, Hải, Tiến, Bảo .......

Năm lớp 2 là học cô Phú , nhà cô ở đường Lê Duẩn có bàn bida, bây giờ cũng quên mất nhà rồi.
Lớp 3 và 4 thì học cô Nam, nhớ nhà cô nhất, ở khu Thanh Bồ, cạnh cái hồ. Hồi đó cả lớp ngày nào cũng học ở nhà cô, có 1 lần con Giang (ở xóm mình, bạn với mình từ nhỏ, sau này học chung lớp lun) chèo thúng ra bị lộn xún bùn, lôi lên được người như 1 đống shit. Nhớ lại vui vãi hàng !!!
Mình học từ 1/4 đến 4/4

Lớp 5 thì mình chuyển lớp qua trường Hoàng Văn Thụ, học lớp 5/2, lớp này cũng có con Tâm ở cạnh nhà, cũng bạn từ nhỏ lun, nhớ nhất là bé Xị em nó, mỗi năm Tết vẫn hay qua nhà thăm, giờ nó ở đường Quang Trung gần khách sạn Royal.

Lớp 5 thì thầy Thạnh chủ nhiệm, nhà ở cầu vồng cũ đường Lê Duẩn. Học lớp này thì không vui bằng lớp cũ, chơi thân được vài thằng, Tuấn cận (chơi mãi đến sau này), Long (ở xóm đối diện xóm mình, bữa nay nó chơi banh bóng, hàng họ lung tung), 3 con tên Hằng, chỉ nhớ là Thúy Hằng (hồi đó nó thik mình mới ghê) , Hằng huế (bữa nay làm bán vé ở Phương Đông), Trần Hằng (không rõ tung tích). Rồi con Linh, lớp trưởng là con Vân Anh (sau này học cấp 3 PCT lun, hát nhóm Candy thì phải), Hoàng Anh (xinh nhất lớp), Trinh (nói giọng the thé), Huân (thỉnh thoáng hay thấy chạy ngoài đường), rồi thằng Luân gần nhà mình (còn gọi là Tarzan), rồi 1 thằng Luân nữa (lên cấp 2 học cạnh lớp mình) ............. đại khái là lớp 5 nó chán lắm, chả vui bằng lớp cũ !!!

Sau này thi tốt nghiệp cấp 1 xong, trúng ngày đi thi trường Nguyễn Khuyến thì bác mình mất , phải ra Hà Nội gấp , cuối cùng không thi được. Về học trường Nguyễn Huệ, lớp 6/2, có Lan chủ nhiệm (còn gọi là cô Quách Què, nói vậy chớ cô cũng tội lắm). Nhà cô hình như ở đường Hài Phòng, trong cái hẻm mà có quán nhậu ngon ngon. Lớp 6 mình hiện như cục bột, toàn bị mấy giang hồ trong lớp trấn lột, lớp 6 thì thân với thằng Ngọc Anh (Bo) và thằng Hải (cẩu). Hồi đó ghét nhất là thằng Minh điên hơn mình 1 tuổi, nó ăn rồi đè mình ra đánh hoài. Gấu nhất lớp hồi đó là thằng Hiếu lọ (mới bị đâm chết ở Camel hồi năm ngoái), rồi thằng An (nghe đâu giờ đi buôn đồ cổ ở Lào), rồi thằng Nguyên. Lên lớp 7 thì lớp mình có thêm thằng Phú (bây giờ cũng hay gặp nó).

Lớp 7 bắt đầu mình đua đòi quậy theo, tập hút thuốc, chuồn học đi đánh bida. Rồi cái ngày đi chung với thằng Vũ Nguyên chơi điện tử ở bà Ly (hồi đó ở Lê Thánh Tôn) nó ăn cắp xe đạp bị công an bắt, làm mình mang tội đồng lõa vào đồn ngồi luôn, cuối cùng bị đánh toe cả mồm. Nhục ơi là nhục !!!

Nhưng sau đó đi học thì gấu hơn xí. Mình bắt đầu chơi với mấy thằng quậy quậy trong trường, không đeo khăn quàng nè, không bỏ áo vô quần, chuồn học ..... Ba mẹ lúc này bắt đầu khổ sở rồi đây. Lên lớp 8 thì thằng Hiếu , thằng An chuyển lớp. Lớp có thêm thằng Vỹ, con Cát Vân và Hồng Hạnh.

À, hồi cấp 2 có thằng Phúc học chung mẫu giáo với mình nữa. Sau này năm 2007 , đánh nhau ở Bida đường Cao Thắng bị ông ba nó bắt về đồn dần cho 1 trận mới nhớ ra đó là ba nó, may mắn được phạt nhẹ (quen biết rất có lợi).

Lớp 8, lớp 9 thì chơi thân với Vỹ, Nhung, Ngọc Anh (Bo), Thiện, Thanh, Tâm (Vy). Sau ni mình với Vy yêu nhau luôn, đến giữa năm lớp 10 thì chia tay (trúng ngay cái ngày bị tông xe trước trường PCT.

Để xem cấp 2 còn nhớ hết tên không. Hiếu, Phạm Trang, Bùi Trang, Uyên Trang (hôm vừa rồi đi show Yamaha mới gặp lại), Phạm Vĩnh Lộc, Lê Tự Duy Văn, Long heo (khí ni có lần đi xe đạp thả tay bị ngã gãy tay trái, thấy tội tội mà mắc cười chịu không nổi), Vũ Nguyên (con gà ni còn hay qua tìm mình), Mỹ Linh, Công Đạt, Quang Trung (nhà cầm đồ Kim Anh ở Trần Cao Vân), Võ Tiến Trung (nhà làm điện tử ở Đống Đa, mấy hồi qua làm dây rack đánh đàn mà bị bà già nó chém dã man), Minh điên ( lên lớp 8 là mình đánh nhau 5-5 lại nó rồi), Châu (ngồi chung bàn mình với Vy), Mai (tổ trưởng tổ mình hồi đó), Lê Duy Phúc, Quí, Quỳnh xì ke, ..... nhiều quá nhớ không hết !!!

Hồi cấp 2 học thêm vui nhất là thầy Hạp (dạy Toán) và thầy Thông (dạy văn), toàn đi học theo phong trào, ông thầy Hạp thì toàn lấy dây silicon quất, mỗi lần đánh là nhảy lun lên bàn né, ông thầy Thông thì không đi học thêm là đè như núi Ngũ Hành Sơn.

Lớp 7 thì cô Cẩm chủ nhiệm (dạy Anh Văn), thích cô lắm, vì cô thương mình (còn không thương ai thì kệ), nhớ có lần cô tát thằng Minh điên vì tội lấy thước kẻ đánh mình (còn mình lấy cây chỉ bảng đánh lại) . Sau này năm nào cũng đến thăm cô.
Lớp 8 thì cô Vân (dạy Hóa), cô Vân cũng bình thường nhưng không có ấn tượng sâu sắc.
Lớp 9 thì cô Chi (dạy Hóa), nhớ nhà ở gần quán nhậu Thao trong hẻm cạnh nhà thờ Tin Lành, nhà cô có cái hồ nuôi con cá tai tượng to bực chảng, mỗi lần đến nhà cô toàn lấy gỗ bỏ vào cho nó cắn.

Cấp 2 cũng nhiều thứ để nhớ lắm, nhưng nhớ vội thì chỉ nhớ mang máng, ngồi nhớ kĩ lại chắc nhiều hơn.

Cấp 3 thì hồi nào rảnh ngồi nhớ sau , vì nhiều quá, không nhớ hết kịp.

Bây giờ đi ngủ đã !!!

Dối Trá

Mọi lúc,và mọi nơi,
Những cám dỗ nghiệt ngã
Vẫn lặp lại liên hồi,
Lừa lọc và cám dỗ.

Xã hội và môi trường
Những tác nhân đen tối
Vấy bẩn những tâm hồn
Thiếu bản lĩnh và trung thực.



Dối trá,
Lừa lọc,
Nhìn những cặn bã xã hội.

Dối trá,
Và phản bội,
Nhận ra sự thật quanh ta.



Sống đúng với bản chất
Vượt qua rào cản xã hội.
Nhìn những gì đang tồn tại
Nhận ra loài đeo mặt nạ.

Những âm thanh của đồng tiền,
Bán rẻ đi linh hồn
Bởi loài người là bản năng,
Phản bội trong bản chất.



Dối trá,
Lừa lọc,
Nhìn những cặn bã xã hội.

Dối trá,
Và phản bội,
Nhận ra sự thật quanh ta.

Nhìn và Nhận

Thời gian gần đây cực kì căng thẳng. Mà thường thì khi nào căng thẳng và nhiều thứ xảy ra thì mình mới viết blog.

Điều mà gần đây nhất mình đã quyết định một cách rõ ràng mặc dù không cần biết là đúng hay sai, đó là chuyển một người từ tư cách "bạn thân" xuống còn "xã giao", mình quyết định sẽ không quan tâm và hạn chế dính dáng đến. Bởi vì suy nghĩ một cách khách quan thì người mà khi có mặt trong các cuộc nói chuyện vui vẻ mà làm cho không khí trở nên căng thẳng và dễ gây xích mích hơn thì đó không phải là người sống vì bạn bè và lợi ích chung. Hơn nữa mình không thích người thiếu cố gắng, lấy lý do không xác đáng ra để biện bạch cho việc mình không làm được. Đối với mình, sống với những bạn bè thân thiết là quá đủ rồi, mình không còn thời gian để sống cho những người không phải là bạn bè mình cho nên mọi điều của bạn bè mình dù đúng dù sai thì đối với mình hầu hết vẫn là đúng so với người ngoài. Cho nên những người sống được cả 2 phía là không thuộc tuýp người đáng là bạn mình. Mình ghét những người làm chia rẽ, gây ra xích mích trong tình cảm anh em. Mình không thích những người nói chuyện phức tạp, cầu kì, hình thức, coi trọng này kia. Đối với mình thì những gì đơn giản nhất đều là thoải mái nhất. Suy cho cùng thì thói đời và tác nhân xung quanh luôn cuốn con người thay đổi. Cuối cùng thì bây giờ mình chỉ còn 2 người để coi là anh em. Không cần biết quyết định là đúng hay sai nhưng theo những gì đã và xảy ra trước mắt thì chắc chắn mình sẽ quyết định như vậy. Cứ vậy đi !!! Goodbye to romace !!!


Lúc nãy đã viết xong giấy tờ cho Đà Nẵng RFC, tranh thủ thời gian để viết xong càng sớm càng tốt. Hiện tại thành viên cũng kha khá và mình cũng tiếp xúc với nhiều thành viên, quen được thêm nhiều hơn và tận hưởng khá nhiều điều thú vị. Có nhiều người nhận xét và nói này nói nọ sau lưng CLB nhưng đối với mình được thấy anh em Rock cùng nhau hội tụ thì là đã thành công được bước nào. Thích những buổi tập Drum Relate, Guitar Silent, Bass Blood Moon, Vocal lung tung cả lên ... cùng hát nhạc V-pop !!! Rock một cách thú vị như vậy, không phải để kiếm tiền thì đó mới là Rock !!! Rock Đà Nẵng đang vùng lên !!! All men, keep Rocking !!! In Rock - We are One !!!


Mình vẫn còn thèm và ao ước cho 1 band Thrash đúng sở thích của mình, thèm cái âm thanh kim loại, cái tiếng shock của guitar và cái giọng bế tắc của vocal. Sẽ ráng chờ đợi thêm 1 thời gian xem sao, cho đến khi những còn người cùng đam mê, cùng tâm huyết gặp nhau thì khi đó có lẽ sẽ thành công. Tại vì mình thèm sân khấu lắm rồi, có ai chơi nhạc mà không thèm sân khấu đâu. Nói thẳng ra thì ai cũng nói này nói nọ, chê này chê nọ nhưng theo mình nghĩ thì chơi nhạc là phải thèm sân khấu, bởi vì có khán giả thì mới có cố gắng để củng cố bản thân hơn nữa. Tiền thì cũng thèm nhưng mà chỉ thèm đủ để sắm được đủ nhạc cụ thôi còn lại thì cũng ko cần làm gì.


Mình thèm 1 cây "Angel of Death" , cục BullDog, EQ 8 bands, Tremolo, Harmonic, RC2 và Loop Station 4. Thèm lắm là thèm !!! Cố gắng năm nay có đủ.


Hôm nay mẹ ở nhà, ngày mai sẽ lên bệnh viện lại, vẫn chưa hết đau. Nhiều người hỏi mình tại sao mẹ mình nằm bệnh viện mà mình vẫn còn đi ún cafe, chơi bida .... Lo thì tất nhiên là đứa con nào mà không lo, ngày nào mình cũng vào bệnh viện, nhưng chẳng lẽ ngồi mãi trên ghế nhìn mấy người nằm lăn qua lăn lại ngủ. Thay vì phải quá lo lắng cho một vấn đề thì mình cứ cố gắng giữ cái nếp sống bình thường, như vậy còn làm cho mình và những người xung quanh phần nào thấy thoải mái. Mẹ mình thấy vậy cũng đỡ phải buồn nhiều vì mẹ mình quá hiểu tính mình rồi, ngồi 1 chỗ là lo lắng ngay. Nói chung là mong cho mẹ mau hết đau, thế thôi !!!

Dạo này cũng biết iu nhiều hơn !!! Biết quan tâm nhiều hơn !!! Biết lo lắng nhiều hơn !!! Biết nhớ nhiều hơn !!!

Biết giữ gìn sức khỏe hơn !!! Biết ăn nhiều hơn !!! Và cũng hiểu được nhiều hơn !!!


Ước gì tóc mau dài xuống lưng !!! Tóc ơi - Dài ra đi !!! Cố gắng không cắt tóc cho đến khi có được band Thrash !!! Dài nhanh đi tóc để có band nhanh !!!

Sống đúng bản chất .
Cố gắng vượt qua rào cản của xã hội.
Dòng đời ngổn ngang những bế tắc.
Nhìn thấy những gì đang tồn tại.
Nhận ra những giá trị của bản thân.

Sáng nay mình ngủ dậy và quyết định học kiểu chat trên Internet của thanh niên Việt Nam.



Thứ nhất, mình quyết định thay chữ “ô” bằng chữ “u” - nhưng chỉ trong mụt số trường hợp đặc biệt thui! Trong mụt số trường hợp khác, mình sẽ bỏ chữ “ô” hẳn ra. Nếu viết quá chuẩn thì văn của mình sẽ nặng nề, khiến cho người đọc thấy chán. Tức là phải sửa lun - mình không mún làm người khác bùn đâu!




Không phải riêng nguyên âm thui đâu mà cũng có nhiều phụ âm nên bỏ ra. Chữ “n” là mụt trong nhữg “nghi phạm” nổi bật nhất. Vâg, chữ ấy đôi khi rất phí - nhưg cũg có nhiều chữ phí khác nữa, chưa xog đâu!




Chữ “h” ở cuối mụt số từ nhìn rất khó chịu! Không phải mỗi mìn đâu mà còn rất nhiều bạn của mìn nữa cũg nói vậy - khó chịu mụt cách kin khủg! (Chữ “k” ở đầu mụt số từ khác lại còn khó chịu hơn nữa, mìn hôg chịu nổi).



Có ai đồg ý với mìn rằg 2 chữ “q” và “u” xấu lắm hôg? Chữ “w” đẹp hơn nhiều chứ! Nếu chat yahoo và có người viết 2 chữ ấy thì mìn sẽ nói lun: “Trùi ui, cái gì mà wê thế!” - để họ sẽ wen với wan điểm wần chúg của giới trẻ trog wốc.




Việc thay 2 chữ xấu bằg mụt chữ đẹp cũg rất lô-gíc đấy! Ví dụ, chữ “ch” ở cúi mụt số từ nhìn rất rườm rà. Sút ngày “ch”, “ch”, “ch”, trùi ui, lík kík lắm, lại còn cũ rík nữa, thui thay bằg chữ “k” đi, để lối viết của mìn sẽ kík thík hơn!




Tiếg Việt cũg hay dùg chữ “gì”. Cái gì? Món gì? Phố gì? Chúa ui, chán wá đi mất! Hai chữ “g” và “i" đứg cạnh nhau nhìn rất “béo”! Trái lại, chữ “j” đứg ở mụt mìn nhìn rất “gầy”, rất “người mẫu”!




Các bạn gái ơi, hãy thay 2 chữ “ye” xấu xí bằg mỗi chữ “i" xin xắn đi! Viết “em iu anh” thì đỡ rủi ro hơn nhiều (hoặc cứ viết “iu an wá trời lun!” cho máu).




Way lại với chuyện nguyên âm, mìn hôg hiểu tại sao mụt số người vẫn cứ cho rằg chữ “ă” đẹp hơn chữ “e”!?? Kệ nhữg người đó chứ, họ kiêu lém, cổ hủ lém!




Nhưg hôg fải chữ “ê” lúc nào cũg đẹp. Câu “em không biết” chả có j hay cả. Trái lại, câu “em hôg bít j đâu” nghe dễ thươg lém! Các bạn hỉu hôg? Mìn fải cố gắg để nói nhẹ chứ, đặc bịt là với fái íu. Nói cứg wá với mụt cô mìn thík thì - chít!




Nè! Ai bảo 2 chữ “a” và “y” lúc nào cũg wan trọg? Ai bảo 2 chữ “ph” lúc nào cũg lúi cún? (Hôg fải mìn!) Fí thế! Ai bảo chữ “c” lúc nào cũg hay hơn chữ “k”? Có rất nhìu trườg hợp khác nữa mà fải thay chữ xấu bằg chữ đẹp, rất tiếk mìn hôg có đủ thời jan để jải thík hít!




Kác nguyên và fụ âm ở trên được jải wyít xog, mìn sẽ bắt đầu tập trug vào việc viết tắt (vt). Bh cg~ n` ng noi’ rg vt wá n` k tốt lém. Nhưg thui – vđề k fai la vt co’ tốt h k, vđề la fai vt ntn!!!




Rùi có lẽ mìn nin cho mụt chút ja vị SG vô! Cg~ n` ng HN, đặc bịt là ng trẻ, cho rg ng SG sốg 1 kách rất dzui dzẻ. Vậy chuyện thanh nin HN bắt chước thanh nin SG hôg dzô dzuyên tí j!




Mún trở thành chatter VN thứ thiệt thì lúi vít kủa mìn nên dc bày biện bởi nhiù kon số! Thay vì “chào” bạn, mìn sẽ “2” bạn thui! Thay vì chúc bạn ngủ ngon, mìn sẽ “g9” bạn thui!




Dù sao ngun ngữ kũg hôg fản ánh đc kảm xúc kủa con ng bằg hìn ảnh, và hôg có hìn ảnh nào fản ánh kảm xúc kủa kon ng như mụt gươg mặt! hihi! Sao? Bạn hôg tin hà? Bạn k tin Mr. Joe tội nghiệp hả? Bùn kừi wá nhỉ! Mìn hôg nói dzối đâu nhá!




kÁc bẠn cÓ bÍt FíM sHiFt hÔg? MiN sẼ dZùNg kÁi Fím Áy đỂ tRaG tRí vĂn KủA MìN mỤt ChÚt. FảI LuN LuN Cố gẮg Để cHữ kỦa MìN đẸp HơN ChỮ KủA nG` kHáC cHứ! gỌi Là Sĩ dZiỆn ĐiẸn tỬ đẤy!! Hihi!!!!






bẬc cÚi CùG Là tHêM mÀu SắC DzÔ! Tieng Viet thoi cHữ hÔg mÀu nHư Xe kHô dẦu (hihi!!!) vÀ Ai cG~ BíT xE kHô dẦu hÔg cÓ jÁ tRị j đÂu!! Tieng Viet thoi Huhu!!! nHìN mỤt đOạN n` mÀu SắC NtN tHì hOa HíT cẢ MắT!!! Tieng Viet thoi ĐẹP dzà mAn LuN! Tieng Viet thoi





XoG! Bh MìN đà BíT cHáT ChÍt NhƯ 1 Ng Vịt cHíNh GúC rÙi! Tieng Viet thoi DzUi wÁ, tHíK LéM! Tieng Viet thoi NhƯg MìN VẫN hƠi Lo, hÔg BíT tƯơNg lAi kỦa nGuN nGữ TiẾg VịT tHâN iU kỦa MìN sẼ Là nTn? Tieng Viet thoi ThUi kỆ! bh Là TK21 rÙi, Lo j mÀ vỚ VỉN tHế!





ack...ack !!! =]]

Nguồn: Joe